Một ngày không như mọi ngày

Thanh Nien Online | Một ngày không như mọi ngày:
Cuộc sống kỳ lạ của thợ mỏ Chile
27/09/2010 13:38
Trên bàn là quần áo dơ của thợ mỏ Victor Zamora gửi lên ngày 17-9. Mẹ và vợ đang đọc thư của con, chồng
Hơn bảy tuần lễ đã trôi qua, 33 thợ mỏ Chile vẫn còn mắc kẹt ở độ sâu 700 m trong vùng mỏ San Jose. Họ đang làm gì và sống như thế nào trong khi chờ đợi được giải cứu?

Với 50 ngày sống sót trong một tai nạn hầm mỏ ở dưới độ sâu 700 m, 33 thợ mỏ Chile đã phá sâu kỷ lục thế giới 25 ngày mà các thợ mỏ Trung Quốc thiết lập hồi năm 2009.

Bình thường hóa một tình huống không bình thường là công việc đầu tiên mà các thợ mỏ Chile phải làm với một chiến lược hết sức cụ thể. Bị giam cầm trong một “địa ngục” rộng 50 m2, yêu cầu trước mắt đối với họ là chọn một “thuyền trưởng” dày dạn kinh nghiệm và cứng tuổi để vượt qua những tháng ngày bức bối.

Cho hút thuốc lá

Theo ý kiến của các nhà tâm lý học và nhân chủng học giỏi nhất mà Chính phủ Chile mời đến để tư vấn đội cứu hộ, các thợ mỏ, tuổi từ 19 đến 62, đã bầu ông Mario Gomez, người lớn tuổi nhất và có trên 30 năm trong nghề khai thác mỏ, làm thủ lĩnh.

Ông Gomez giữ vai trò thay mặt anh em thợ mỏ liên lạc với mặt đất, tổ chức 10 “tổ tam” chăm sóc lẫn nhau. Ông cũng có nhiệm vụ thiết lập một góc cầu nguyện dùng làm điểm tựa tinh thần.

Cánh tay mặt của ông là Luis Urza, 54 tuổi, có nhiệm vụ điều phối lao động. Ông này cũng là người soạn thảo quy định không ai được ăn trước khi tất cả 33 thợ mỏ nhận được suất ăn của mình.

Lao động hằng ngày là một yêu cầu cấp thiết bởi hai lý do. Thứ nhất, do lỗ thoát hiểm khá nhỏ (đường kính 66 cm), các thợ mỏ không được phép có vòng ngực quá 85,75 cm để có thể chui lọt vào lồng thoát hiểm.

Lao động hằng ngày 8 giờ cộng với một giờ tập thể dục theo bài tập của huấn luyện viên riêng qua băng hình video từ nay đến ngày được giải cứu (dự kiến sớm nhất vào giữa tháng 10) sẽ giúp các thợ mỏ đạt được chuẩn mực đó.

Lý do thứ hai, phải dọn dẹp không dưới 4.000 tấn đất, đá và nước rơi vãi xuống tầng 135 cách hầm trú ẩn 220 m do các lỗ khoan đang vận hành để dọn đường thoát hiểm.

Hiện nay, 33 người đã được chia thành ba kíp đi ca. Ca sáng (12 người) làm việc từ 8 giờ đến 16 giờ. Ca chiều (11 người) làm việc từ 16 giờ đến 24 giờ và ca đêm (8 người) làm việc từ 0 giờ đến 8 giờ hôm sau.

Miguel Fortt, điều phối viên giai đoạn 1 cuộc cứu hộ, cho biết thêm: “Sau 8 giờ lao động, mỗi người được ngủ 8 giờ trong một khu vực yên tĩnh chỉ có bóng đêm và 8 giờ để giải trí”.

Tuần rồi, Chính phủ Chile còn quyết định cho phép 14 thợ mỏ ghiền thuốc lá được hút thuốc lá đầu lọc. Mỗi người được cấp 11 điếu. Hệ thống thông gió đã được tăng cường để xử lý khói.

Trước đây, họ được cấp thuốc dán nicotine. Nghĩa là mọi điều kiện tốt nhất đã được đội cứu hộ thiết lập để các thợ mỏ cảm thấy sống một cuộc sống gần như bình thường.


Campillay, cháu gái của “thuyền trưởng” Mario Gomez, nhận ống đựng thư của ông nội - Ảnh: AFP

Thời khóa biểu của 33 thợ mỏ

Buổi sáng

Khoảng 7 giờ 45 phút, trước khi kíp đầu tiên đi ca, bữa điểm tâm (gồm bánh mì mật ong, quả khô, nước uống có đạm) được chuyển từ mặt đất xuống “căng tin” bằng một lỗ khoan rộng 8 cm. Đội cứu hộ gọi nó là “dây rốn”.

Có tất cả 3 dây rốn hiện đang hoạt động. Thức ăn đựng trong ống kim loại dài 2,5 m gọi là “lồng bồ câu”. Mỗi ngày, một thợ mỏ nhận được 4 lít nước uống, 2.000 - 2.500 calo thực phẩm, vật dụng tắm rửa, quần áo chống nấm, thuốc men, pin, thư từ...

Công việc của ca sáng là kiểm tra hệ thống thông gió, chất lượng không khí bơm từ mặt đất chứa 18% đến 22% hỗn hợp ôxy. Trong khi các đồng đội làm vệ sinh và kiểm tra, Yonni Barrios, chuyên viên chất nổ đã qua lớp huấn luyện y tế - được các đồng đội gọi vui là “bác sĩ nhà”, có nhiệm vụ kiểm tra sức khỏe thợ mỏ, nhất là trọng lượng cơ thể, lấy mẫu máu và nước tiểu đưa lên trên làm xét nghiệm và xem có ai bị ghẻ lở hay không.

Khoảng 10 giờ nghỉ giữa ca, thợ mỏ được uống sữa, ăn trái cây do đội cứu hộ cung cấp. Nữ điều dưỡng Mabel Rios hằng ngày ngồi ngay miệng lỗ khoan giám sát khâu này.

Buổi trưa

Thay ca lúc 16 giờ. Bữa ăn trưa với bò bít-tết đậu, bánh mì, xà lách cà chua hoặc cơm, bắp cải, táo hoặc lê. Trong khi ca chiều vào việc, thợ ca sáng được nghỉ giải trí.

Họ được khuyến khích chơi domino, đánh bài poker, chơi xúc xắc, nghe nhạc dân ca, nhạc Latin bằng máy nghe nhạc MP3 hoặc xem phim, các trận bóng đá bằng máy chiếu cầm tay qua đường cáp quang trên màn hình 21 inch tự nhiên là vách đá.

Họ cũng phải rèn luyện thân thể theo hướng dẫn của huấn luyện viên. Một trong các bài tập là chạy bộ. Thợ điện Edison Pena, fan cuồng nhiệt của ông vua Rock’n’Roll Mỹ Elvis Presley, hiện đang nổi tiếng là vận động viên cừ khôi nhất, chạy mỗi ngày 2,5 km.

Buổi tối

Buổi ăn tối gồm có sữa, bánh bột mì hoặc bò bít-tết khoai, quýt ngọt. Khoảng 20 giờ 30 phút, thợ mỏ nhận được tin tức cuối cùng trong ngày và thư của gia đình.

Trước khi đi ngủ, nhiều người viết thư hồi âm cho vợ con, cha mẹ. Theo ông Fortt, đây cũng là lúc họ suy nghĩ đến những việc cần làm trong cuộc đời còn lại.

Vốn là một thợ mỏ từng gặp nạn, ông Fortt rất hiểu tâm lý của họ. “Một khi được giải cứu, một chương mới trong cuộc đời họ sẽ mở ra. Điều này chắc chắn sẽ khiến họ suy nghĩ thật nhiều” – ông Fortt nhấn mạnh.

Theo Người Lao Động

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét