11/11/2010 16:57
(VTC News) - “Tôi đang rất sốc sau khi nghe tin. Tôi không thể ngờ được sự việc lại diễn biến đến mức như hiện nay. Không bao giờ có chuyện tôi hành hạ các em…” - đó là khẳng định của cô Lê Thị Thanh Lan, người bị tố hành hạ 4 cháu nhỏ ở Đồng Nai gây bức xúc dư luận trong mấy ngày vừa qua.
Cô Lê Thị Thanh Lan - Phó Chủ nhiệm Nhà mở tỉnh Đồng Nai - đã có buổi trả lời phỏng vấn VTC News vào hôm qua (11/11), sau khi thông tin cô Lan hành hạ dã man 4 em ở Nhà mở lan truyền khắp các phương tiện thông tin đại chúng. Để rộng đường dư luận, VTC News đăng tải nội dung cuộc phỏng vấn này.
- Chị có thể kể lại bối cảnh sự việc của ngày hôm đó?
- Sáng sớm ngày 8/11, vẫn như thường lệ, tôi và chồng tôi (ông Lê An Thanh – pv) dậy sớm, ra mở cửa và vào phòng các em gọi dậy để làm vệ sinh cá nhân, ăn sáng rồi chồng tôi chở đi học. Thế nhưng, khi vào phòng mấy em ngủ thì không thấy cả 5 em đâu cả. Quá hoảng hốt, tôi kêu chồng tôi, hàng xóm cùng anh em, người quen tôi tá hỏa đi tìm khắp nơi, trong nhà và ngay cả các nhà bên cạnh.
Khi tôi ra tới ngoài cổng (cổng bằng sắt cao gần 2m, có cọc hàng rào nhọn) thì thấy có chiếc dép trẻ con, dưới đó có một vết máu dính lại, nên chúng tôi biết ngay là các em đã leo rào để trốn đi chơi.
Ngay sau khi biết tin, tôi đã báo hết cho mọi người có liên quan cùng nhau tập trung đi tìm các em. Khi tới trưa, hơn 11h vẫn không thấy. Lúc đó, chúng tôi cũng chỉ nghĩ là các em bỏ đi chơi thôi, nhưng chúng tôi vẫn buộc phải báo cáo sự việc lại cho Ban lãnh đạo Tỉnh Đoàn Đồng Nai cùng với Hội LHTN tỉnh. Chiều cùng ngày, các cơ quan chức năng của tỉnh tổ chức ngay một cuộc họp, tôi cũng có tham dự, cũng có làm bản tường trình sự việc cho cơ quan chủ quản.
Mọi người cũng đã có thông báo tìm trẻ lạc khắp nơi nhưng không thấy tung tích. Và rồi, tới tối cùng ngày thì chúng tôi có nhận được thông tin là các em đã leo lên xe buýt lên tới TP.HCM như các anh đã biết.
Cô Lê Thị Thanh Lan - Phó Chủ nhiệm Nhà mở tỉnh Đồng Nai trò chuyện cùng VTC News sáng 11/11
- Theo như các em khẳng định với chúng tôi, các vết thương trầm trọng trên người các em hiện đang mang là do chị có các hành động bạo hành, đánh đập dã man. Chị trả lời thế nào về việc này?
- Tôi xin khẳng định lại chắc chắn rằng, các vết thương trên người 4 em đang mang là hoàn toàn không phải do tôi đánh đập gì các em. Ngay cả chồng tôi cũng không bao giờ làm việc đó. Vì buổi sáng anh ấy chỉ chở các cháu đi học, tối đón về, và anh cũng là một người rất hiền, quan tâm, lo lắng, chăm sóc các cháu chẳng kém gì tôi.
Các em được nuôi tại Nhà mở Đồng Nai hầu hết đều là các trẻ có hoàn cảnh rất đặc biệt (không cha, không mẹ, không nơi nương tựa…) nên việc dùng đòn roi nặng nề với các em là chuyện không thể.
Tôi không phủ nhận là tôi đã từng có những hành động đánh các em, nhưng đó là đánh nhẹ, khẽ vào tay hay đánh vào mông. Mục đích chính của những việc này là nhằm giáo dục, răn đe khi các em làm những việc làm sai trái, chứ hoàn toàn không có chuyện tôi hành hạ dã man các em như lời khai của các em với các cơ quan chức năng.
- Cảm giác của chị vào lúc này?
- Tôi không thể ngờ các em lại dám làm việc này. Đây là một cú sốc cực lớn trong vòng 10 năm quản lý Nhà mở của tôi. Tôi đã hơn 22 năm có kinh nghiêm làm công tác Đoàn, đi từ địa phương phường, rất nhiều năm đi làm từ thiện, nhưng đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy buồn đến như vậy. Tôi hết sức thương yêu, quan tâm, lo lắng và chăm sóc các em, cho các em ăn uống, học hành, đi chơi đầy đủ, nhưng giờ lại bị như vậy. Nhiều đêm nay tôi đã không thể ngủ được sau khi hay tin vụ việc này.
- Nếu như chị nói chị không hành hạ các em, vậy thì theo chị những vết thương trên người các em là do nguyên nhân từ đâu?
- Tôi nghĩ là có thể do trong quá trình leo rào trốn, vì hàng rào cao đến gần 2m, lại có cọc nhọn. Ngoài ra, có thể trong quá trình các em chạy trốn, ngủ trên đường ray xe lửa như các em đã khai… Cái này phải đợi các cơ quan điều tra làm việc thì sẽ rõ vấn đề thôi. Việc xảy ra bên trong Nhà mở là hoàn toàn không có, vì người dân khu này qua lại thường xuyên, ai cũng biết và gặp mặt các em hằng ngày.
- Chị mong muốn gì vào lúc này?
Tôi có mong muốn duy nhất rằng cơ quan Công an sớm làm việc, đưa ra kết luận thật nhanh, càng nhanh chừng nào càng tốt chừng ấy để có thể minh oan cho tôi. Chứ để việc này lâu, tôi bị tai tiếng quá, không thể chịu nổi. Nhà mở chính là những gì tâm huyết nhất của tôi.
Việt Dũng (thực hiện)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét