“Lợi ích cốt lõi” và “đường lưỡi bò” của Trung Quốc ở Biển đông (GS Nguyễn Đăng Hưng’s blog)

GS Nguyễn Đăng Hưng’s blog:
December 1st, 2010 1 comment
Đường yêu sách 9 đoạn của Trung Quốc trên biển Đông

Đường yêu sách 9 đoạn của Trung Quốc trên biển Đông

Cảm nghĩ nhanh sau khi đọc bài

Giải mã “Lợi ích cốt lõi” và “đường lưỡi bò”

của Trung Quốc ở Biển đông

Nguyễn Đăng Hưng

Bài Giải mã “lợi ích cốt lõi” và “đường lưỡi bò” của Trung Quốc của tác giả Huỳnh Phan trên “Tuần Việt Nam” có nghi lại những trao đổi với Giáo sư Stein Tonnesson, Viện Nghiên cứu Hoà bình Oslo (Na Uy) - người tham gia cả hai cuộc hội thảo quốc tế về Biển Đông, được tổ chức tại Việt Nam. Đây là những ý kiến của một chuyên gia quan tâm đến Biển Đông một cách khá vô tư. GS Stein Tonnessson lại đồng tình với quan điểm của Giáo sư Leszek Buszynski cho rằng Trung Quốc thực sự cũng chưa biết mình muốn gì.

Blog Nguyễn Xuân Diện đã đăng lại bài này và KTS Trần Thanh Vân đã có những lời bình ngắn phía dưới mà tôi tâm đắc.

Thật vậy, nhà cầm quyền Trung Quốc hiện nay biết rất rõ việc họ làm: họ muốn bành trướng, muốn chiếm đoạt toàn bộ tài nguyên Biển Đông. Tại sao bảo rằng TQ “chưa biết họ thực sự muốn gì” khi chính họ đã có văn bản chính thức lên Liên Hiệp Quốc xác định đòi hỏi của họ… Ta biết ngày 7 tháng 5 năm 2009 phái đoàn thường trực của Trung Quốc tại Liên Hiệp Quốc đã gởi đến Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc một công văn (số CML/17/2009) trong đó có đính kèm bản đồ đường lưỡi bò mà ngôn ngữ quốc tế gọi là gọi là “đường chính đoạn đứt khúc” (nine-dotted-lines map) bao gồm gần 80% của tất cả Biển Đông và nói rằng đây là vùng chủ quyền không thể tranh cãi được của Trung Quốc.

Vấn đề đặt ra là ngoài những lời nói lấy được, họ không có một cơ sở nhỏ nào để biện minh cho lòng tham lam vô độ này. Trên thực tế các “học giả” đại diện cho thế lực bành trướng Trung Quốc đã rất phân vân không biết ăn nói làm sao trước công luận và lập trường phi lý này đã cô lập Trung Quốc trên trường quốc tế.

KTS Nguyễn Thanh Vân đã phát biểu rất chính xác:“Những biểu hiện và những tuyên bố mập mờ, không mạch lạc của nhà cầm quyền TQ vừa rồi, không phải vì họ không biết họ muốn gì, mà vì họ lúng túng không biết cách lừa thế giới như thế nào ngoài thái độ ngang ngược trơ tráo và nói quanh.”

Và vì vậy chính bản thân họ cũng tự mâu thuẩn, tự chia rẽ vì hàng động phi lý không tiền khoán hậu này của lịch sử thế giới… Tôi chưa thấy thời đại nào mà một cường quốc lại đi đòi cả một vùng biển bao la trên 3 triệu km2 trở thành “lãnh thổ” của mình với cái tên kỳ quặc là “vùng nước lịch sử”. Nói “Lợi ích cốt lõi” là sẳn sàng dùng vũ lực để chiếm đóng, là đòi sát nhập vào lãnh thổ của mình, chứ chẳng có gì khác. Thời thượng cỗ, Đế Quốc La Mã có khả năng và trên thực tế đã kiểm soát gần như tuyệt đối biển Địa Trung Hải nhưng Hoàng Đế La Mã nào có tuyên bố ý đồ ngông cuồng sát nhập biển này vào “lãnh thổ” của Đế Quốc La Mã?

Tôi lại đồng ý với GS Stein Tonnessson khi ông bảo “Trung Quốc không khôn ngoan tí nào”. Vì quá hăng say với thành tích kinh tế, vì quá chủ quan về sự suy thoái của siêu cường quốc Hoa kỳ, chính quyền Trung Quốc đã để lộ quá sớm cái đuôi con cáo thâm độc của mình.

Thái độ hung hăng của Trung Quốc tại biển Đông Nam Á đã làm cả thế giới thức tỉnh và Hoa kỳ đã thấy rõ nguy cơ. Đây chính là nguy cơ bậc nhất của thế kỷ 21, đây là sự trỗi dậy của một thứ phát xít mới với tất cả những ứng xử bạo tàn thâm độc mang màu sắc Á đông, phát xuất từ thời nhà Tần…

Đây cũng chính là sai lầm của ê kíp Hồ Cẫm Đào đã quên đi quá nhanh lời dặn dò của Đặng Tiểu Bình: “giấu mình chờ thời”.

Trước nguy cơ bị cả thế giới bao vây, ta thấy hiện nay TQ dịu giọng và trở lại với chính sách câu giờ.

Việt Nam hơn bao giờ hết nên lợi dụng thời cơ. Ngoài việc tìm bạn mới hùng cường còn phải trở về với đoàn kết dân tộc thực sự, mở rộng dân chủ, mưu cầu dân sinh, cải tổ chính trị, sửa đổi hiến pháp cho phù hợp với chính sách hoà nhập để phát triển… Làm bạn với các quốc gia hùng cường trước hết là phải xứng đáng với lòng tin cậy của họ, không ăn nói nước đôi, không hạ mình xin xỏ, không nhân nhượng quá mức, không khiếp sợ trước cường quyền, không bạc nhược trước ngang ngược mà phải tự lực, tự cường, tự trọng, lấy dân làm gốc …

Việt Nam cần phất cao ngọn cờ chính nghĩa, dựa vào pháp luật quốc tế, quyền bình đẳng các dân tộc, tinh thần tôn trọng quyền lợi chính đáng của các nước, lớn hay nhỏ… Đây chính là những giá trị đã giúp Việt Nam thắng lợi trong hai cuộc kháng chiến gần đây.

Trung quốc cần thế giới văn minh chứ không có chuyện ngược lại, thế giới văn minh cần Trung quốc… Trung Quốc phải tôn trọng lẽ phải mới xứng đáng là đại cường quốc tương lai. Nhược bằng chủ quan hung hăng bành trướng thì sẽ chuốc lấy bại vong… Trung Quốc còn quá nhiều điểm yếu, xã hội quá nhiều bất công, các dân tộc bị quá nhiều áp bức… Mô hình phát triển ở Trung Quốc là một mô hình bất cân đối, bất ổn định, không hài hoà và mọi động thái hiếu chiến hung hăng của tham vọng bành trướng chỉ làm tăng cường nguy cơ sụp đỗ…

Nhân nhượng vô nguyên tắc chỉ là bắt cầu cho những ngang nguợc khác rồi dẫn đến thảm hoạ mất nước! Chỉ có kẻ yếu hèn, bất lực, mất lòng tin mới hành động như vậy! Một dân tộc đã bao phen đánh thắng ngoại xâm hung hãn nhất của loài người trong những giai đoạn mà thế giới còn xa xôi phân cách thì trong giai đoạn hiện đại thế giới văn minh toàn cầu có luật lệ hẳn hoi, lẽ nào lại khiếp nhược khuất phục trước bọn cướp biển giết người?

Nguyễn Đăng Hưng,

Giáo sư Danh dự Thực thụ trường Đại học Liège, Bỉ


Một “học giả” Trung Quốc ngang nhiên hăm dọa dân tộc Việt Nam tại Sài Gòn.

November 12th, 2010 3 comments
Người Trung Quốc ở Châu Phi ngày nay

Người Trung Quốc ở Châu Phi ngày nay

Lời dẫn,

Tại Hội thảo về Biển Đông được tổ chức tại Sài Gòn (11/11/2010), phóng viên Tuần Việt Nam Huỳnh Phan có phỏng vấn Tiến sĩ Vương Hàn Lĩnh đến từ Viện Luật pháp Quốc tế, thuộc Viện Khoa học Xã hội Trung Quốc (Bắc Kinh). Ông Tiến sỹ này đã ngang nhiên hăm dọa dân tộc Việt Nam. Đây là lời bình của tôi sau khi đọc bài phỏng vấn này, nhất là trên Blog Nguyễn Xuân Diện anh Hai Xe Ôm đã đề nghị trục xuất ngay ông này ra khỏi Việt Nam.


Không nên trục xuất TS Vương Hàn Lĩnh

ra khỏi Việt Nam

Ông “học giả” Vương Hàn Lĩnh này thật ra chỉ là một thứ sản phẩm hiện đại (và rẻ tiền) của nền lý luận tuyên giáo Trung Quốc. Các ông quan văn người Tàu thời hiện đại này đã phải qua nhiều thế hệ, nhiều năm, từ 1949 đến hôm nay, học tập, ngậm nhắm bài học vở lòng của chủ nghĩa bành trướng. Ta biết học thuyết “Chủ nghĩa xã hội mang màu sắc Trung quốc” sau thời Đặng Tiểu Bình chỉ còn cái đuôi màu vàng Trung Quốc nước lớn. Khi Vương Hàn Lĩnh đã mạnh miệng tuyên bố:

- “Nên nhớ rằng cho đến năm 1885, Việt Nam vẫn là thuộc quốc của Trung Quốc” ,

ông ta đã hé mở cho người Việt chúng ta biết não trạng thật sự của cái gọi là “màu sắc Trung Quốc”.

Lời tự thú này cũng là lời tự cáo giác hùng hồn về chủ nghĩa đại Hán thời nay, một thứ chủ nghĩa thực dân mới không hơn không kém. Đức Quốc xã Nazi, tác giả tội ác diệt chủng tại Châu Âu thời thế giới chiến tranh thứ II (1939-1945) cũng bắt đầu bằng cách suy nghĩ như vậy. Trước khi gây chiến, Hitler đã thản nhiên tuyên bố Ba Lan, Tiệp Khắc, một phẩn lãnh thổ Pháp, Bỉ là lãnh thổ cũ của mình…

Nay Trung Quốc có pha thêm chút Á đông kiểu Tần Thủy Hoàng thâm sâu, độc địa bội phần. Vị “tiến sỹ học giả” người Trung Quốc của chúng ta còn không tiếc lời trực tiếp hăm dọa dân tộc chúng ta một cách vô cùng ngang ngược:

- “Tôi muốn nhắc lại nếu không chọn cách giải quyết như tôi vừa nêu, các anh sẽ phải hứng chịu các xung đột bằng vũ lực, hoặc thậm chí chiến tranh. Điều này không hề tốt cho tương lai”.

Nhà “học giả” này có lẽ chưa đọc trang lịch sử chân thật nào về mối tương quan Việt Trung trong quá khứ, ngay cả mới đây năm 1979. Ông ta chỉ học tập bài học bá quyền, những suy diễn méo mó về lịch sử của chính quyền toàn trị Trung Hoa hiện đại ngày đêm thêu dệt, bắt đầu bằng chính lãnh tụ Mao Trạch Đông. Tôi có nhiều tiếp xúc với giới sinh viên trẻ Trung Quốc sang Châu Âu du học. Số đông họ là như vậy. Họ nào biết đến những sự kiện lịch sử, những thất bại, những bài học cay đắng, nhục nhã mà chính dân tộc Hán phải lĩnh hội khi cố tình gây ra xung đột với Việt Nam, buộc Việt Nam phải tự vệ cứu nước.

Cứ nghe những lời tuyên bố gần đây của các đại diện ngoại giao Trung Quốc thì rõ. Họ được đào tạo từ một lò như vậy.

Đại sứ đặc mệnh toàn quyền Trung Quốc tại Việt Nam Tôn Quốc Tường (7 tháng Giêng 2010 tại Hà Nội) đã thách thức cả dân tộc Việt :

- “Hợp tác (với Trung Quốc) sẽ phát triển, (Việt Nam) đấu tranh sẽ thất bại”.

Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Dương Khiết Trì (ngày 25 tháng bảy 2010 tại Hà Nội sau khi nghe lời phát biểu có lý có tình của ngoại trưởng Hilary Clinton về Biển Đông) đã thốt lên theo phản xạ giữa nghị trường:

- “Các anh là nước nhỏ, Trung Quốc là nước lớn”.

Thú thật, cả đời tôi chưa bao giờ nghe được những lời lẻ ngoại giao trịch thượng, ngạo mạn và ngang ngược như vậy! Sống trong thế kỷ 21 mà nghe họ tôi có cảm tưởng đang ở thời Trung cỗ tại Châu Âu hay thời Xuân Thu Chiến Quốc bên Tàu: Cá lớn nuốt cá bé, mạnh được yếu thua, lấy thịt đè người… Vậy mà Trung Quốc ngày nay, quá say sưa với những thành quả kinh tế, muốn trở thành siêu cường toàn cầu !

Theo tôi, không nên trục xuất ông Vương Hàn Lĩnh ra khỏi Việt Nam làm gì cho rắc rối ngoại giao với “nước lạ”. Ta nên để vị “học giả” Trung Quốc này đến tham gia hội thảo và phát biểu thoải mái. Nếu ông ta tiếp tục những luận điệu trên thì đây chính là những lời tự cáo giác về chủ nghĩa bá quyền Trung Quốc, giúp cho các nhà học giả quốc tế trong đó có người Việt Nam, hiểu thêm về lập trường này. Và cũng chính những lời tuyên bố hùng hồn ngây ngô này sẽ đem lại vài cái mĩm cười ý nhị lý thú cho các bậc thức giả quan tâm đến Biển Đông Nam Á …

TP Hồ Chí Minh ngày 11/11/2010

Nguyễn Đăng Hưng
Giáo sư Danh dự Thực thụ Đại học Liège, Bỉ

china_colon

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét